khiconhauan HẠ SỸ
Tổng số bài gửi : 209 Tiền(Keng) : 419 1992-09-30 Đã được cảm ơn: : 5 Tuổi : 32 Sở thích : ăn, ngủ, đếm đôla,...
| Subject: TRỞ THÀNH NGƯỜI LỚN Tue Aug 04, 2009 7:41 am | |
| Thưở bé, tôi rất thích Peter Pan. Tôi thích cái sự chẳng-bao-giờ-lớn-lên của Peter Pan. Lúc nào đi ngủ tôi cũng mở toang cửa sổ, trừ những ngày mưa hoặc quá lạnh, để trông mong được đón lên xứ sở kì diệu ấy. Những đêm trăng đẹp, tôi thường nhìn lên mặt trăng để xem có con tàu dát vàng nào bay ngang qua hay không. Tôi còn mơ ước mình cũng sẽ chẳng-bao-giờ-lớn-lên.
Nhưng rồi khi bắt đầu biết nghĩ, tôi nhận ra chẳng-bao-giờ-lớn-lên sẽ không thể là hạnh phúc.
Peter thích Wendy. Nhưng Wendy sẽ phải lớn lên, rồi Wendy sẽ trở thành một người mẹ. Còn Peter thì vẫn mãi mãi là trẻ con.
Peter sẽ chẳng thể nếm được những khó khăn, chông gai trong đời để rồi nếm được mật ngọt của thành quả. Cậu ấy sẽ không thể miệt mài học tập hay làm việc để rồi sung sướng nhận được niềm vui từ việc đã nỗ lực ấy. Dù rằng niềm vui của trẻ con rất hồn nhiên nhưng niềm vui của người lớn cũng là một niềm vui sau sự nỗ lực.
Rồi mọi người đều sẽ đi hết con đường của cuộc đời, trở thành một nấm mồ, trở thành cát bụi. Chỉ có Peter mãi mãi là trẻ con. Rồi cậu sẽ cô độc, người đến rồi lại đi, chỉ có nàng tiên Tinkerbell mãi mãi ở bên. Nếu tôi mãi mãi chỉ là trẻ con, tôi sẽ cô độc lắm nếu một ngày nào đó nhận ra bố mẹ, em gái, bạn bè đã chẳng còn bên cạnh.
Trở thành người lớn, đó là một con đường chẳng ngọt ngào. Phải đối mặt với quá nhiều thứ trong đời. Băn khoăn về tương lai mình phải chọn, hoang mang không biết mình sẽ sống như thế nào? Liệu tương lai mà mình định trước đó có thành sự thật? Mỗi lần vấp ngã là mỗi lần phải tự đứng dậy. Trở thành người lớn, cũng là lúc mắc lỗi không thể được tha như khi còn là trẻ con, phải dũng cảm đối mặt. Trở thành người lớn, là lúc nhận ra không phải cuộc đời lúc nào cũng đẹp. Tôi đã phải đối mặt với những điều đó, như biết bao bạn bè cùng trang lứa. Có lúc hoang mang nghĩ đến con đường trước mặt phải đi, hoảng sợ muốn khóc. Có lúc phải tự mình quyết định một vấn đề nào đó mà chẳng ai có thể giúp được, chỉ muốn trốn chạy. Nhưng mà làm sao ngăn được bản thân không lớn lên? Mà mãi mãi là trẻ con chẳng thể là hạnh phúc. Vì vậy, chỉ có thể yêu cuộc đời mình, yêu những khoảnh khắc mà ta sẽ phải trải qua trong đời, dù rằng có thể sẽ chẳng dễ dàng. Sau mưa sẽ thấy cầu vồng, tôi tin là như vậy. |
|